NHẶT NẮNG TRONG SƯƠNG
LIỆU
Giá lên miếng thịt căn cơ lắm
Liệu chừng đào thắm đến nhà ai
Cơn rét kéo dài đau thật thấm
Lá cỏ ăn sương đẫm miệt mài
Siêu thị đông nghẹt người sắm Tết
Phố phường rạng rỡ sắc màu xuân
Góc đường cháu bé nằm phơi rét
Phong phanh tê buốt cả toàn thân
Đào thắm tần ngần chưa muốn nở
Quất còn mắc nợ chẳng xum xuê
Một bước đường trần bao thương nhớ
Đường đi lòng cứ ngỡ đường về
Còn đây lời thề năm xưa ấy
Biết bao tin cậy bao chờ mong
Từ sâu thẳm đất đang bừng dậy
Bát ngát xa xanh chuyển ráng hồng